Nhớ lại hình ảnh y quyết đoán ném cờ trận bày trận vừa rồi, chưa Trúc Cơ kỳ đã có thể giam hai ma tu tương đương Kim Đan hậu kỳ, trận pháp lợi hại như vậy, xem ra kiếp này y đã tìm được con đường mình muốn đi.
Tô Cảnh do dự một chút, thành thật gật đầu.
Phong Oản ngẩn người, lẩm bẩm: “ Vậy cũng tốt, từ đây, không còn nợ nhau.”
Tô Cảnh không nghe được, chỉ khẽ rên lên một tiếng, khóe miệng rỉ máu. Trận pháp đã bị phá.
Biết rằng ma tu sẽ nhanh chóng đuổi kịp, y dứt khoát rẽ hướng, đổi sang một phương khác, nhưng không ngờ lại xuyên qua một lớp màn chắn, khi nhận ra thì đã quá muộn.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây