Ghép cây đã hoàn thành, Tô Cửu bảo Tô Cảnh và Tô Cẩn bê những cây non đã ghép xong ra đặt dưới mái hiên, còn lại là xem có thể sống sót hay không, cho dù không được, ít nhất cũng cung cấp cho tộc nhân một hướng nghiên cứu.
Mộc Hàn Xuyên tận mắt nhìn tiểu cô nương nghiêm túc, say sưa ghép hai loại cây non khác nhau lại với nhau trong suốt quá trình, không hề có chút lúng túng hay do dự, rõ ràng mọi thao tác trong lòng bàn tay.
Trong lòng hắn có chút tin tưởng rằng, những cây non này có thể sống, ít nhất sẽ có cây sống sót.
Đám người Tô lão gia tử đều đi bê cây ghép rồi, Tô Cửu lúc này mới nhớ ra trong sân còn có một vị đại lão.
Nàng thi triển lên người một cái chú trừ bụi, quay đầu nhìn Mộc Hàn Xuyên, mỉm cười: “Để Chân Quân chê cười rồi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây