“Ca ca, huynh có quen nữ tu gọi là Phong Vãn không?” Tô Cửu tò mò hỏi.
“Đang nghĩ gì vậy, ca ca chỉ là một phàm nhân sao có thể quen được một tu sĩ Kim Đan.” Tô Cảnh âu yếm vỗ nhẹ vào trán nàng.
Tô Cửu xoa mũi, có lẽ là nàng đã nghĩ quá nhiều rồi.
“Lúc đó nữ tu xuất hiện rất đột ngột, dù có quen hay không nhưng việc nàng ấy cứu chúng ta là sự thật.” Tô Cẩn cảm thán.
Tô Cửu gật đầu, đây coi như là một món nợ duyên phận.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây