Hành lá được Tô Cửu rắc lên vì chứng “ám ảnh hoàn hảo” của mình, cảm thấy chỉ để măng không thì quá đơn điệu, nên khi thái hành để rắc lên món trứng hấp, cũng tiện tay rắc thêm lên món măng.
Món rau xào đơn giản là cải thảo xào, dù lần trước A Cửu về đã từng nấu qua một lần khiến Tô mẫu dần quen với cách nấu ăn bằng phương pháp xào, nhưng chỉ với một đĩa cải thảo đơn giản như vậy, món A Cửu làm ra lại khác biệt hoàn toàn. Rau không bị cháy, cũng không bị thâm đen, màu sắc óng ánh bóng bẩy, nhìn thôi đã thấy thèm ăn.
Món cuối cùng là một nồi đất lớn được đặt giữa bàn. Khi mở nắp ra, hương thơm thanh nhẹ và tươi mới từ món canh hòa quyện trong làn hơi nóng bốc lên, lan tỏa khắp bàn ăn. Lúc hơi nước tan dần, món canh trong vắt lộ ra trước mắt mọi người. Củ cải thì bọn họ nhận ra ngay, sườn heo cũng không lạ lẫm gì, còn những khúc lớn trông giống như nguyên liệu trong món măng kho dầu kia, chắc đó là măng?
Lần trước khi về, Bánh Trôi đã được phép ngồi ăn cùng bàn, huống chi lần này nó còn biết nói chuyện.
Nó đứng ngay bên cạnh Tô Cửu, người khác ngồi ghế, còn Bánh Trôi chỉ là một cục tròn nhỏ đứng trên bàn, so với cái bát, nó cũng chẳng cao hơn là bao. Nó đang dùng mấy ngón tay nhỏ cầm thìa, từng thìa từng thìa xúc món trứng hấp trong bát, ăn một cách thích thú, một bát trứng hấp đã vơi đi rõ rệt ngay trước mắt mọi người.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây