Mộc Hàn Xuyên vừa thu tay lại, bàn cờ trên không lập tức biến mất.
Hắn nhìn về phía Tô Cửu. Trên người tiểu cô nương vẫn chưa hoàn toàn tan hết sát khí, có lẽ vừa đi giết chóc ở rừng yêu thú. Lúc này, nàng trông giống như lưỡi kiếm vừa mới chạm máu, sắc bén không thể che giấu. Quan sát linh khí như có như không quanh thân, có vẻ như đã trải qua trận chiến không hề ngắn.
Mộc Hàn Xuyên ra hiệu bảo họ lại đây ngồi xuống, thay trà, tự tay pha trà cho họ.
Hai người không khỏi cảm thấy vinh hạnh, sau khi hành lễ mới ngồi xuống.
Ngồi xuống, chỉ nghe tiếng trà chảy róc rách, mùi trà nhẹ nhàng bay lên, yên tĩnh đến mức Tô Cửu còn cảm thấy nhớ đến lúc có Mộc Uý Lâm nghịch ngợm ở đây.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây