“Huyền Thanh tông cũng không đồng ý.” Mộc Hàn Xuyên lạnh lùng nói xong, tay áo vung lên, bóng dáng cao ngất của hắn biến mất khỏi mắt mọi người.
Sắc mặt ôn nhu của Tiêu Tiểu cứng lại một chút, nàng ta chưa bao giờ bị người khác đối xử như vậy, cho dù là người có tu vi cao cũng sẽ không nhìn nàng ta lấy một cái.
“Đồ đệ của ta nói không sai, Huyền Thanh tông cũng không đồng ý về cái gọi là biến số này.” Lăng Thương nghiêm nghị nhìn về phía mọi người: “Lẽ nào từ nay chỉ cần có cơ duyên trong Tháp Vấn Đạo, không rơi vào tay phải do ba tông sáu môn thì người đó chính là biến số của Quy Nhất giới sao?”
Khi câu này được nói ra, những tán tu ở đây đều xôn xao. Đúng vậy, bọn họ vốn đã không có nhiều tài nguyên, giờ đây ngay cả Tháp Vấn Đạo vốn là cơ hội công bằng duy nhất cũng bị áp chế như vậy, chẳng phải là đang không cho tán tu con đường sống sao?
“Lăng Thương kiếm tôn nói câu này có hỏi qua tiền bối của các ngươi là Huyền Nhạc lão tổ chưa? Ngài ấy đã nhiều năm không bước vào cảnh giới Đại Thừa hậu kỳ, chẳng lẽ ngài ấy không muốn phá bỏ phong ấn, mở ra thông đạo phi thăng sao?” Hồng Vân cười hỏi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây