557: Mong chờ
“Thật ra tôi cũng có thể sáng tác, nhưng trước đây tôi mắc nợ, nghèo muốn chết nhưng tôi rất tỉnh táo, những tác phẩm trước khi nổi danh đều có tỉ lệ mai một lớn…tất nhiên có lẽ may mắn thì nó nổi, nhưng sau khi nổi thì bản quyền sáng tác vẫn không thể nào là của các người được, thậm chí chưa chắc tên là của các người, người nhỏ bé chắc chỉ có thể đứng ở đằng sau mặc cho mọi thứ bị tước đoạt…” – Trương Thắng đột nhiên sâu xa mà nói câu này.
Từ Thắng Nam nghe thế, suy nghĩ đầu tiên là cảm thấy Trương Thắng thật nực cười, nhưng sau khi thấy vẻ mặt của hắn thì đột nhiên sự nực cười ấy biến mất tăm, chỉ còn lại những cảm giác bất an khó tả.
Năm ngoái…
Có lẽ cũng có rất nhiều người cảm thấy Trương Thắng rất nực cười!
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây