“Tôi càng mong rằng cậu dùng lấy vốn của chính mình để giao dịch…”
“Đây không phải là vốn của riêng tôi sao? Không phải cậu nói, rằng tôi có tư cách sở hữu nó…”
Lồng ngực Trương Phán Phán không ngừng lên xuống, có chút tức giận, cảm thấy Trương Thắng đang chế giễu mình, thậm chí còn cảm thấy Trương Thắng đang trêu chọc mình.
Trương Thắng nhìn cô rồi lắc đầu:
“Cậu có tư cách sở hữu, nhưng cậu không có năng lực sở hữu, bây giờ cậu đang mất đi món đồ mà cậu có được, một người chỉ có tiền mà không có năng lực tôi cũng khó mà giao dịch với người đó, loại giao dịch này rất ngắn ngủi, ngoại trừ lợi ích trước mắt ra thì chẳng có gì tốt với tôi cả!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây