124. Tôi không phải là kẻ vô dụng... 2
Nháy mắt, anh ta cảm thấy sự tự tin của mình đột nhiên bị đả kích trước nay chưa từng có, cuối cùng ở trước mặt Trương Thắng cũng không ngẩng đầu lên được.
“Ngay từ đầu không đã bình đẳng, sau đó lại không có lợi thế gì...Lãnh đạo bằng lòng nói chuyện phiếm với thầy cũng đã là phép lịch sự lớn nhất rồi!”
Trương Thắng không hề cố kỵ mặt mũi của Thang Vũ chút nào, tiếp tục rắc một nắm muối lên vết thương của anh ta.
Thang Vũ cúi đầu ăn cơm.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây