Hai ngày sau.
Ở cửa vào một thung lũng, Phương Vọng đứng dưới tàng cây, thanh xà leo lên trên nhánh cây cạnh, một người một yêu nhìn về cùng một phương hướng.
Vùng này hoa cỏ cây cối rậm rạp, ánh nắng rất khó xuyên thấu qua, cho dù là giữa trưa, rừng cây sau lưng Phương Vọng cũng đen kịt một màu.
“Chính là nó?”
Phương Vọng mở miệng hỏi, tay phải của hắn thả trên chuôi kiếm.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây