Truyền Âm thuật của hắn chắc chắn không bằng Chu Tuyết, cho nên hắn không dám trả lời.
Quảng Cầu Tiên bước tới cạnh thềm đá, nói: “Lần này xuất hành do phó trưởng môn và trưởng lão truyền thừa dẫn dắt các ngươi đi, tình hình chi tiết, bọn họ sẽ nói cho các ngươi ở trên đường. Chuyến này mặc dù là cơ duyên, nhưng cũng có kèm theo sát họa, các ngươi tự lo cho mình, ta ở Thái Uyên môn đợi các ngươi trở về.”
Ánh mắt Phương Vọng đặt trên người của trưởng lão truyền thừa Triệu Truyền Càn, ban đầu chính là Triệu Truyền Càn dẫn hắn đi gặp Quảng Cầu Tiên, lại dẫn hắn lên mạch thứ ba.
Triệu Truyền Càn cảm nhận được ánh mắt của Phương Vọng, hắn giữ vững uy nghiêm, chỉ chạm mắt với Phương Vọng một cái, không đáp lại.
Trần An Thế tiến lên một bước, tay phải vung lên, một thuyền gỗ nhỏ bay ra từ trong tay áo của hắn, nhanh chóng biến to ra dài đến mười trượng. Trên thuyền còn có một lầu các, toàn thể màu đỏ, còn treo đèn lồng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây