“Hắn chỉ là thân luân hồi, nếu hắn vẫn là Thiên Đế kia thì ta đương nhiên không bằng nhưng bây giờ, hừ hừ...”
Thấy vẻ mặt kiêu ngạo, đắc ý của Cô Mệnh lão nhân, Phương Vọng vẫn không có bất cứ cảm xúc gì.
Nếu như năm mươi vạn năm trước, hắn có thể sẽ rất hứng thú với Cô Mệnh lão nhân.
Nhưng bây giờ, hắn thực sự không có hứng thú.
Chỉ nói vài câu, hắn đã muốn đi rồi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây