Kiếm Tiên như một đứa trẻ mới sinh, cuộn tròn, không mở mắt.
Vừa ra ngoài chưa đến hai nhịp thở, hắn đột nhiên mở mắt, quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, lẩm bẩm: “Luồng kiếm ý này...”
“Ngươi cũng cảm nhận được sao?”
Phương Vọng lên tiếng hỏi.
Luồng kiếm ý ở xa khiến kiếm ý của chính Phương Vọng cũng phải rung động, vì vậy hắn động tâm niệm, thả Kiếm Tiên ra, để Kiếm Tiên cảm nhận.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây