Cố Ly nhìn thẳng vào đôi mắt Phương Vọng và nói, trong ánh mắt mang theo vui mừng, sùng bái, u oán, đủ để làm trái tim bất cứ nam nhân nào tan rã.
Phương Vọng dời mắt, nói sang chuyện khác: “Sao ngươi lại tới đây? Chẳng lẽ tông môn giao nhiệm vụ cho ngươi hả?”
“Truyền thừa của Cực Hạo tông ồn ào huyên náo như thế, trong Thái Uyên môn cũng đang bàn tán, rất nhiều đệ tử đều tới, ta tới cũng chẳng có gì lạ.” Cố Ly trả lời, có điều nàng hơi bĩu môi, giống như nghĩ một đằng nói một nẻo.
Phương Vọng chọc thủng: “Truyền thừa của Cực Hạo tông đâu có ở thành Hợi Hạ, phải cách nơi đây gần nghìn dặm ấy chứ!”
Cố Ly lạnh lùng hừ một tiếng, thầm nói chẳng lẽ ngươi muốn ta nói vì ta lo lắng cho ngươi à?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây