Phương Vọng ngồi trước bàn, nhìn nàng, cười nói: “Dung mạo chỉ là thứ yếu, ta và Cố cô nương là bạn tốt quen biết từ khi vào tông môn. Hơn nữa nàng còn truyền thụ tuyệt học của gia tộc cho ta, đối với ta, nàng đương nhiên là tri kỷ quan trọng.”
Hồng Tiên Nhi hừ một tiếng: “Nam nhân các ngươi thật là rề rà, muốn cưới thì cưới, muốn nạp thì nạp. Về tình cảm nam nữ, ngươi không bằng phụ hoàng ta, nữ tử mà hắn để mắt đến, tối hôm đó có thể vào cung của hắn rồi.”
Phương Vọng đang chuẩn bị rót trà, nghe vậy không nhịn được bật cười, không biết Đông Công Hoàng nghe được những lời này sẽ có cảm nghĩ như thế nào.
“Được rồi, ngươi tìm ta có chuyện gì?”
Phương Vọng nghiêm mặt hỏi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây