“Cũng không biết ngày tháng nhàn hạ như vậy có thể kéo dài bao lâu.”
Đột nhiên Tiểu Tử cảm thán nói.
Phương Vọng không mở mắt, hỏi: “Tại sao lại cảm thán như vậy? Không phải ngươi rất thích mạo hiểm à?”
Tiểu Tử do dự chốc lát, nói: “Công tử, không biết tại sao, những năm này cứ đến đêm, ta đều thấy hoảng hốt, rất khó bình tĩnh lại, có cảm giác như đại họa sắp đến.”
“Không lẽ là huyết mạch Chân Long của ngươi lại muốn gây phiền phức?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây