Phương Vọng quay đầu nhìn về phía chân trời, Tiểu Tử ló đầu ra từ trong lòng hắn, cẩn thận từng li từng tí hỏi: “Công tử, nơi này là Âm Phủ à? Khó trách âm lãnh như thế, thật là khó chịu… Chúng ta có thể ra ngoài sao?”
Thân là yêu quái, nó cũng cảm thấy sợ hãi đối với Âm Phủ, toàn thân mất tự nhiên.
Phương Vọng hồi đáp: “Không sai, nơi này chính là Âm Phủ.”
“Thiên Mục Đại Thánh đáng ghét, công tử, chúng ta nên làm gì đây?”
“Chớ hoảng sợ.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây