“Đại khái ba mươi năm sau, Trường Sinh các sẽ tổ chức thí luyện nội bộ, hai mươi bốn chân nhân, bảy mươi hai binh quân đều có thể đến đó. Giết chết Cửu U chân nhân trong thí luyện là thời cơ tốt nhất, giết hắn còn có thể làm cho ngươi thăng lên chức chân nhân. Hơn nữa, trong lần thí luyện này, Cửu U chân nhân sẽ đạt được cơ duyên Cửu U, sau này mới bắt đầu chuẩn bị dự án suối Cửu U. Ta cũng không phải là binh quân của Trường Sinh các, mà ta còn phải tìm kiếm một cơ duyên không thể bỏ qua, thời gian vừa lúc từ đầu đến cuối thí luyện của Trường Sinh các, hai nơi lại cách nhau xa xôi.”
Phương Vọng nghe tới đây, không nhịn được hỏi: “Ngươi là vì chúng sinh sao?”
Ánh mắt Chu Tuyết trở nên lạnh buốt, nàng nói: “Ta đương nhiên không chính nghĩa như vậy. Ngoài thù hận ở nhân gian, sau khi phi thăng chúng ta càng có thù lớn, kiếp trước ta và các đệ tử của ta gặp rất nhiều kẻ địch mạnh vây công, trong đó có Cửu U chân nhân.”
Phương Vọng yên lặng.
Đây là lần đầu tiên Chu Tuyết nhắc đến nguyên nhân cái chết của mình.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây