“Quỳ xuống xin tha?”
Nghe Phương Vọng nói, vẻ mặt Tiêu Dao Tiên vô cùng khó coi. Hắn ngưng tụ ra một la bàn đồng thau trong tay phải, từng khói xanh tràn ra từ la bàn, ngưng tụ thành từng ảo ảnh yêu ma đầu sói thân người. Bọn nó gào rống, giương nanh múa vuốt về phía bốn phương tám hướng, muốn thoát khỏi trói buộc của la bàn.
Nhìn Phương Vọng ở tít trên cao, cảm nhận được khí thế vô cùng bá đạo kia, trong mắt Tiêu Dao Tiên tràn đầy đố kỵ, giận dữ.
“Phương Vọng, quả thật ngươi rất mạnh, nhưng ngươi thật sự cho rằng bản thân thắng chắc rồi sao?”
Tiêu Dao Tiên lạnh lùng hỏi, tay trái bắt đầu bấm pháp quyết.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây