Phương Vọng không khỏi liếc nhìn Chu Tuyết một chút, hắn biết Chu Tuyết mang túi trữ vật của đạo nhân áo xanh trên người, không biết không gian trong túi trữ vật lớn đến mức nào.
Dựa theo lời nói của Chu Tuyết, túi trữ vật, lá bùa, phi kiếm là phân phối tiêu chuẩn của tu tiên giả.
Chu Tuyết rút ra bảo kiếm bên hông Phương Vọng, theo thứ tự chặt đứt tất cả cương ngựa của ba chiếc xe ngựa.
“Đây là ý gì?” Phương Hàn Vũ kinh ngạc hỏi.
Chu Tuyết hồi đáp: “Lần này đi Thái Uyên môn, trong vòng mấy năm khó mà trở về, trở lại cũng không cần xe ngựa, thả đi, tránh cho bọn chúng bị quỷ quái trên núi ăn mất.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây