“Đồ nhi ta nhất định vô địch thiên hạ, nhưng nếu Lục Viễn Quân lại quay về, bọn họ đánh nhau, ngươi không thể lại bao che cho Lục Viễn Quân nữa! Thằng ranh con đó lại đánh ta một chưởng vào lúc ta giúp hắn, thật là một thứ chẳng ra gì!”
Dương Nguyên Tử kể đến Lục Viễn Quân, hắn đã tức đến thở hổn hển, chửi rủa không dừng lại được.
Quảng Cầu Tiên cười khổ, thở dài nói: “Chúng ta đã hết sức bảo vệ hắn sống sót rồi. Nếu hắn lại quay về, chết trong tay Phương Vọng thì đó chính là số mệnh của hắn. Chẳng qua ngươi nói, Phương Vọng có biết được sự thật không?”
Dương Nguyên Tử bình tĩnh nói: “Nói nhảm, nếu không biết, với tính tình của Phương Vọng, vì sao phải tranh vị trí đại đệ tử?”
Quảng Cầu Tiên yên lặng, hỏi theo: “Hắn sẽ ghi hận chúng ta sao?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây