Chu Tuyết mặc một bộ áo đỏ, đeo hai cái túi trữ vật bên hông, tư thế hiên ngang, trang dung tinh xảo. Theo tu vi tăng trưởng, nàng càng ngày càng mỹ lệ đến rung động lòng người.
“Lâu rồi không gặp!”
Chu Tuyết nhướn mày cười nói với Phương Hàn Vũ, sau đó không đợi hắn nói tiếp đã đi sát qua vai.
“Trương trưởng lão, ta cũng tới giao nhiệm vụ, lần này đừng bị dọa nữa đấy.”
Nghe thấy Chu Tuyết nói, Phương Hàn Vũ không nhịn được quay đầu nhìn lại, nhưng cũng chỉ liếc mắt nhìn, lúc hắn rời khỏi căn phòng này, còn thuận thế đóng cửa lại.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây