“Ngươi, ngươi!”
Ngô Kỳ Thiên vừa mở miệng thì trái tim của hắn đã bị Hoàng Đông Kiệt móc ra.
“Thì ra trái tim của ngươi màu đỏ, ta còn nghĩ rằng nó màu đen.”
“Xin lỗi, lời vừa rồi coi như ta không nói, cho ngươi ba câu di ngôn thật sự là lãng phí thời gian của ta.”
Hoàng Đông Kiệt buông tay, một nửa cơ thể của Ngô Kỳ Thiên rơi xuống đất.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây