257: biến mất
“Ngươi ta gặp nhau là duyên, ly biệt cũng là duyên.”
“Ngoài ra ta còn nợ ngươi một lời hứa, điều này nói rõ chúng ta còn có một ngày gặp lại.”
Nghe vậy, rễ cây quấn quanh tay phải Trần Trường Sinh chậm rãi buông ra, một mảnh lá xanh từ trên cây nhỏ bay xuống, cuối cùng rơi vào trong tay Trần Trường Sinh.
“Lá cây này có thể chỉ dẫn ngươi tới tìm ta, nếu có thời gian, nhớ trở về thăm ta.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây