252: đừng vội cự tuyệt
“Cùng lắm ta lại bỏ ra thêm một ngàn năm đốn ngã chúng, ta muốn xem ngươi có thể sinh ra yêu thú bát cảnh khác không?”
Nói xong, Trần Trường Sinh mang theo Tiểu Kim xoay người rời đi.
Phàm là nơi Trần Trường Sinh đi qua, tất cả sinh linh thực vật biến mất toàn bộ, tựa hồ như sợ Trần Trường Sinh lại cướp đi thứ gì. ...
“Ai ui!” Dựa vào tấm bia đá, Trần Trường Sinh phát ra một tiếng rên rỉ thống khổ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây