“Cũng đúng.” Phù Dao nhìn về phía Trương Chấn ở bên cạnh, nói: “Ngươi không bôi nhọ danh hiệu “Đao Đế” này.”
“Chỉ đáng tiếc là để ngươi liên thủ vây công người sắp chết như ta, thêm cho ngươi một chút vết nhơ.”
Nghe hắn nói vậy, Trương Chấn thản nhiên nói: “Có thể rút đao với ngươi là vinh hạnh của ta, chỉ đáng tiếc ngươi một lòng muốn chết, ta không được chứng kiến ngươi thật sự.”
Đối với lời nói của Trương Chấn, Phù Dao không phản bác cũng không trả lời, chỉ vẫy vẫy tay với Tử Bình ở bên cạnh.
Thấy thế, Tử Bình yên lặng đi đến trước mặt Phù Dao, hai người cứ như vậy nhìn nhau.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây