“Về phần con đường thứ hai, đó chính là đi con đường của chính các ngươi.”
“Đây là một con đường không biết, về sau có thể đạt tới độ cao gì, không ai có thể biết.”
Nói xong, Trần Hương đưa viên cầu bao bọc “đường” cho Từ Diêu.
Nhìn quả cầu trước mặt, Từ Diêu nở nụ cười.
Chỉ thấy nàng ngẩng đầu nhìn về phía gian phòng đóng chặt nói: “Ngài là tiền bối, kiến thức cùng với thực lực của ngài đều là nhưng thứ chúng ta ngưỡng vọng.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây