“Thứ ba thì...”
Tây Môn Vũ nói tới chỗ này, lại im lặng không nói tiếp nữa.
“Sao vậy? Đạo hữu có điều gì khó nói sao?” Lý Phàm có chút ngạc nhiên.
“Cái này thì không phải, chỉ là suy đoán của ta có chút kinh thế hãi tục, lại không có căn cứ. Nói ra sợ khiến người trong ngành chê cười.” Tây Môn Vũ có chút do dự nói.
Chuyện này trái lại càng khiến Lý Phàm cảm thấy hứng thú: “Không sao, học vấn phong phú của đạo hữu, chính là hiếm thấy thế gian. Nói ra, để cho ta biết thêm kiến thức cũng tốt.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây