“Cuối cùng bán hết được khoảng...”
Hà Chính Hạo dừng lại một chút, trên mặt khó giấu nổi vẻ kiêu căng: “Ba trăm mười bốn triệu năm trăm bảy mươi ngàn độ cống hiến.”
Lý Phàm cũng tỏ ra hết sức ngạc nhiên, nói: “Nhiều như vậy à? Ta chỉ nghe nói vật tư cho chiến trường đều cung không đủ cầu, không ngờ giá cả lại cao như vậy, Vạn Tiên Minh không quản lý chút nào sao?
“Quản lý? Quản lý thế nào? Việc mua bán, ngươi tình ta nguyện. Ngươi không đồng ý, có thể không mua! Dù sao, càng chuẩn bị kỹ càng, càng có thêm cơ hội sống sót. Ngươi không mua, sẽ có người khác mua!” Khác hẳn với dáng vẻ sợ hãi của một năm trước, Hà Chính Hạo rất không hài lòng với phản ứng của “Chu Thanh Ngang”, dửng dưng nói.
Lý Phàm chỉ khẽ lắc đầu, không đánh giá thêm gì về việc này.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây