Suy cho cùng hai người cũng đã trăm năm chưa trở về cái “nhà” này.
“Sư tỷ, ở bên ngoài trăm năm, chúng ta liên tục bận rộn việc vặt, hình như đã rất lâu không nghỉ ngơi rồi. Không bằng...” Lý Phàm dò hỏi, phát ra lời mời song tu.
Trong mắt Triệu sư tỷ cũng lóe qua một tia hoài niệm, vẻ mặt kiều mị, vui vẻ đáp ứng.
Sau một phen tiêu hồn, hoài nghi trong lòng Lý Phàm cũng không nhịn vơi đi.
“Lần này chưởng môn gọi ngươi không biết vì chuyện gì?” Lý Phàm ôm thân thể hoàn mỹ như bạch ngọc của sư tỷ vào trong ngực, thuận miệng hỏi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây