“Dĩ nhiên, Huyền Hoàng giới rất lớn, dựa vào hai người các ngươi chắc chắn không được. Không chỉ Đại Đạo tông chúng ta, tông môn còn lại cũng sẽ phái ra đệ tử cứu vớt tính mạng người bình thường.”
Triệu sư tỷ đầu tiên là nói tuân mệnh, sau đó lại đưa ra ngờ vực trong lòng mình: “Nếu là ngày trước, những tu sĩ đó có lẽ sẽ còn sợ danh tiếng của thập tông Tiên đạo chúng ta mà thu tay, không đồ sát người phàm nữa. Nhưng hiện giờ đám người điên cuồng đó phần lớn đã bệnh tình nguy kịch...”
Quý Trường Tịch cũng biết ý nàng, xua tay cắt ngang, nói tiếp: “Những người đã hoàn toàn đánh mất lý trí thì không cần phí nhiều lớn, trực tiếp giết bọn họ là xong việc. Còn người khác thì có thể nói cho bọn họ, thập tông Tiên đạo chúng ta đã nghĩ ra biện pháp ứng đối ‘tiên ôn’. Bảo bọn họ kiên nhẫn chờ đợi, đừng tạo sát nghiệt vô tội nữa.”
Triệu sư tỷ nghe vậy, thần sắc không khỏi trở nên có phần quái lạ: “Thật sự đã tìm ra phương pháp ứng đối ‘tiên ôn’ sao?”
Ngoài dự liệu của nàng, Quý Trường Tịch thế mà khẽ gật đầu: “Vẫn là đề nghị do Trường Sinh thú của Ngự Thú tông đưa ra. Nếu ‘tiên ôn’ bắt nguồn từ người phàm, người phàm lại không thể hoàn toàn giết hết. Vậy thì chỉ cần trục xuất hết bọn họ tới trong mỗi động thiên, tiểu thế giới phụ thuộc Huyền Hoàng giới là được.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây