Ở thời thượng cổ, tu sĩ muốn làm gì cũng không có nhiều cấm kỵ.
Diệt sát một phương sinh linh để luyện hóa thành pháp khí; hủy sơn nấu biển, đốt rừng ngập đất; không cần giữ lời hẹn ước, nói lời nuốt lời; giết người cướp của, chỉ biết lợi nhuận…
Những chuyện như vậy đều quá bình thường.
Nguyên nhân thực sự của nó, là do một khi tu luyện đến cảnh giới càng cao, thực lực của bản thân không ngừng tăng trưởng, những ràng buộc trên người họ ngày càng ít hơn.
Một vị tu sĩ Hóa Thần, để ý đến dị bảo mà một tu sĩ Trúc Cơ vô tình có được, hắn có thể dễ dàng diệt sát tu sĩ Trúc Cơ để cướp đoạt dị bảo, chiếm thành của riêng. Trước tình huống như vậy lại có bao nhiêu người chọn cách “ giao dịch “ để có được dị bảo chứ?
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây