“Nhân lúc cảm xúc lúc trước vẫn còn lưu lại trong tâm tưởng, các ngươi nên nhanh chóng trở về lĩnh ngộ, khắc ghi vào trí nhớ.”
“À…, có lẽ các ngươi còn cần phải tốn chút thời gian để điều chỉnh lại cảm giác của cơ thể.”
Kỷ Hoành Đạo vừa cười vừa nói như vậy.
Nghe thế, Lý Phàm liền cảm thấy hoảng hốt, vì lúc này, hắn mới nhận ra, thế giới xung quanh mình vẫn còn ở trạng thái đen và trắng, đã mất đi những màu sắc vốn có khác.
Điều càng làm Lý Phàm kinh hãi hơn là nếu không có lời nhắc nhở của Kỷ Hồng Đạo thì có lẽ hắn cũng không nhận ra được điểm này, cứ như đây là trạng thái vốn có vậy.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây