Chẳng bao lâu, gã đã đi đến lối vào mật thất dưới lòng đất.
Giọng nói có vẻ kinh ngạc của Lý Phàm truyền đến từ bên dưới: “Ủa? Chương sư huynh đi đâu rồi?”
Tống Hoà Tụng quét thần thức xuống dưới, thấy không có mai phục nên cũng chui xuống dưới xem. Sau khi nhìn rõ bức tượng bị tàn phá không mặt mũi đứng sừng sững trong mật thất, gã cũng hơi ngẩn ra.
Bởi vì, bức tượng đá này thế mà hoàn toàn không bị thần thức của gã phát hiện ra.
“Chẳng lẽ vật cấm kỵ mà sư huynh nói đến là tượng đá này?” Tống Hòa Tụng không khỏi hỏi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây