“Nếu cứ tiếp tục như thế này, e rằng tu vi của ta sẽ không thể tăng tiến, dậm chân mãi ở Trúc Cơ Kỳ, không còn tiền đồ gì nữa mất!”
Nói xong, hắn tóm chặt lấy tay của Phương Dương, bày ra dáng vẻ tuyệt đối sẽ không buông tay.
Sắc mặt Phương Dương đỏ bừng, nhưng y lại không thể nổi giận.
Y đành hạ giọng nói: “Tiểu tử, ta nói thật cho ngươi biết vậy. Mặc dù không rõ rốt cuộc có chuyện gì xảy ta với ngươi, nhưng ta có thể cảm nhận được rõ ràng, ngươi đã chọc phải một tồn tại mình không nên dây vào.”
“Tầng thứ quá cao, đã không thuộc phạm vi một tu sĩ Nguyên Anh bé nhỏ như ta có thể giải quyết nữa rồi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây