Hà Chính Hạo cười khổ nói: “Nào có lợi nhuận kếch xù gì chứ. Một tiểu thế giới, mười năm một chuyến cũng chỉ được hai ba ngàn độ cống hiến mà thôi. Chẳng qua là tích tiểu thành đại thôi.”
Lý Phàm giả vờ kinh ngạc hỏi: “Đạo hữu thiếu độ cống hiến như thế sao? Một chút độ cống hiến như vậy cũng muốn tham?”
Mặt già Hà Chính Hạo đỏ lên: “Thứ như độ cống hiến ai lại chê nhiều. Lại nói, ta cũng có nỗi khổ bất đắc dĩ.”
Tiếp đó, Hà Chính Hạo kể ra lợi và hại công pháp mình tu hành cùng với chuyện bản thân chuẩn bị đổi một môn công pháp Nguyên Anh mới.
Lý Phàm nghe xong, chậc chậc lắc đầu: “Hơn trăm năm đều chỉ tu luyện đến Trúc Cơ trung kỳ, công pháp này quả thật chẳng ra gì. Không tu cũng được!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây