“Khụ khụ…” Dường như Hà Chính Hạo bị sặc, ho khan vài tiếng, buông ly trà xuống.
“Đạo hữu đúng là thạo tin thật! Yên tâm, tất nhiên ta hiểu rõ quy tắc! Đến lúc nhận được độ cống hiến, ta chia đạo hữu một nửa!” Hắn vỗ ngực một cái, đảm bảo.
Lý Phàm nhìn Hà Chính Hạo với vẻ khó tin rồi chậm rãi gật đầu: “Đã vậy, xin đạo hữu dẫn đường chỉ lối cho ta. Giờ đây ta không kịp chờ đợi nữa rồi!”
Bỗng dưng Hà Chính Hạo cảm giác sau gáy mát lạnh nhưng chợt biến mất ngay lập tức, chỉ cho đó là ảo giác.
Nghe thấy lời của Lý Phàm, lúc này hắn mới tiếp lời: “Đạo hữu chờ một lát, ta đi lấy linh phù thông hành tới cho ngươi trước. Bằng không, tùy tiện lên đảo sẽ gặp phải công kích của đại trận Vạn Tiên.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây