Triệu Nhị Bảo chỉ cảm thấy mi tâm mát lạnh, một cảm giác lạnh lẽo trơn trượt như có vật sống tiến vào đầu hắn, sau đó ẩn nấp trong cơ thể, biến mất không thấy gì nữa.
Ngay sau đó thấy lạnh cả tim, lại nghe đối phương nói: “Yên tâm, chỉ là một luồng hàn khí thôi. Qua mấy ngày nữa sẽ tự động tan biến, không cần phải lo lắng.”
Triệu Nhị Bảo khóc không ra nước mắt, lời này lừa được quỷ thôi, tất nhiên đó là cấm chế đáng sợ!
Nhớ đến những gì gặp phải trong huyễn cảnh, hắn lại sợ run người, vội vàng tỏ thái độ: “Tiền bối yên tâm đi, từ nay về sau, ngươi nói cái gì ta sẽ làm cái đó! Tuyệt đối không trái lời!”
Lý Phàm cười không đáp lời.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây