“Không sai, tiền đồ vô lượng.” Thôn trưởng vỗ vai Vương Bình, mở miệng ra nói.
Vương Bình biết thôn trưởng đã đoán ra điều gì đó, nhưng hắn đã hấp thu mười mấy năm kinh nghiệm nhân sinh, nên hiện tại không cảm thấy lo âu thấp thỏm nữa, chỉ cười cười, mở miệng nói: “Thôn trưởng, không biết ta có thể lấy thêm chút linh thạch từ ngài không, ta muỗn mau chóng tăng tu vi.”
“Có thể.” Thôn trưởng gật đầu nhẹ, mở miệng nói: “Đợi chút, ta thấy thêm cho ngươi một trăm viên linh thạch hạ phẩm. Bây giờ, ăn cơm trước.”
“Đa tạ thôn trưởng.”
Vương Bình hơi chắp tay, cảm kích nói.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây