“Có chút tác dụng. Không biết thôn trưởng có thể cho ta mượn một ít không.” Vương Bình mở miệng nói.
“Ngươi có ơn lớn với Xích thôn ta, nếu ngươi muốn một ít linh thạch, còn cần phải đi mượn, vậy thì hoàn toàn là hành vi của tiểu nhân.”
Thôn trưởng lắc đầu, mở miệng nói.
“Đây là mười viên linh thạch hạ phẩm, ngươi tạm cầm lấy trước đi, không đủ dùng thì cứ nói với ta.” Thôn trưởng vuốt khẽ chiếc nhẫn màu đen trên ngón trỏ, mười viên linh thạch óng ánh long lanh xuất hiện giữa không trung.
“Cảm ơn thôn trưởng.” Vương Bình nhận lấy linh thạch, cười nói cảm ơn.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây