Lưu Mai (15): “Ha ha, không được đâu. Một khi bước vào đây thì không còn đường lui nữa. Ta nghĩ thay vì sợ hãi thì chi bằng các ngươi hãy chuẩn bị cho nửa tiếng sau xuyên không đi. Như vậy tỷ lệ sống sót của các ngươi cũng cao hơn một chút. Đương nhiên chỉ có một chút mà thôi.”
Vương Bình (66): “... Sao lại nói thế?”
Lưu Mai (15): “Xuyên không trong tưởng tượng của các ngươi, dù không phải hồn xuyên thì chắc cũng phải có một gia đình tốt? Mà không tốt thì cũng có khởi đầu kinh điển là trẻ mồ côi nhỉ?”
Trần Khang (66): “Không phải thế hả?”
Lưu Mai (15): “Ha ha, tất nhiên không phải. Khởi đầu thật sự là group chat này lựa chọn ngẫu nhiên một thế giới rồi ném người qua. Nói cách khác, thân phận của ngươi hoàn toàn là không có hộ khẩu. Trong mắt người thế giới khác, ngươi chính là một ngoại tộc không hộ khẩu, quần áo lố lăng thậm chí ngôn ngữ khác biệt. Hậu quả thế nào không cần ta nhiều lời nữa chứ?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây