“Không thể nào, để cho ta thủ thành à?” Nghe Vô Kỵ nói, trong lòng Vương Vũ có chút không thoải mái...
Vương Vũ thế nhưng là một người có trách nhiệm, chuyện này do Vương Vũ gây ra, tất cả mọi người đang dùng sinh mệnh để chiến đấu, Vương Vũ lại trốn ở trong thành phòng thủ. Chuyện này đối với Vương Vũ mà nói quả thật có chút áy náy.
Vô Kỵ cười nói: “Ngươi gấp cái gì, nói cho cùng mục tiêu sau cùng của bọn chúng là thành chủ... ngươi đang là mồi nhử.”
“Éc...” Vương Vũ nghe vậy, đột nhiên cảm thấy hình như mình cũng đang bị tính kế.
Một trăm hai mươi phút, nói dài cũng không dài, nói ngắn cũng không ngắn, đối với địch nhân ở phương xa mà nói chỉ bấy nhiêu thời gian này còn chưa đủ dùng. Nhưng mà đối với người chơi của thành Dư Huy, nhiêu đó là đủ để bố trí mai phục.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây