Số lượng nhân khẩu của thành Dư Huy là rất lớn, cho dù người chơi không có công hội chỉ chiếm một phần rất nhỏ trong đó, nhưng cũng phải lên tới hơn vạn người.
Mặc dù Toàn Chân Giáo đã mở ra sáu điểm giao dịch, nhưng mọi người bận rộn suốt từ sáng sớm tới tận tối muộn mà vẫn chưa làm xong việc.
Có điều, nhìn đống mảnh vỡ càng ngày càng nhiều, nghĩ tới từng cục tiền to đùng trong tương lai, mọi người dù có mệt đến mấy cũng thấy vui.
Đương nhiên, đám người Vô Kỵ, Minh Đô chính là thống khổ và vui vẻ song hành với nhau…
Vương Vũ cũng là một người mềm lòng, hắn nhìn thấy đám người Minh Đô như dã thú bị nhốt trong lòng, đứng đó mặc cho người ta đùa cợt, hắn cũng thấy không nỡ trong lòng, thế là Vương Vũ đành thở dài rồi rời khỏi phủ thành từ sớm, một mình đi luyện cấp.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây