“Hả?” Vương Vũ nghe thấy thế quay đầu lại nói: “Để làm gì? Vẫn còn muốn báo thù nữa cơ à? Có tin ta ném luôn cả mấy người các ngươi xuống hay không?”
Vương Vũ sở dĩ không nói tên, cũng không phải vì sợ bị trả thù, mà chính là sợ phiền phức, thử nghĩ một lát xem, bên này còn đang phải làm nhiệm vụ, đằng sau còn có quân đuổi theo sát sau mông, cái này phiền phức đến mức độ nào chứ.
“...”
Mấy tên kia vừa nghe thấy Vương Vũ nói như thế, sợ đến mức vội vàng lùi về phía sau mấy bước, thực lực của họ có lẽ còn chưa bằng được Chiến sĩ vừa bị Vương Vũ ném xuống núi kia, Vương Vũ có thể ném Chiến sĩ kia xuống núi, lời nói này đương nhiên cũng không phải nói suông.
Thấy bốn người kia không còn dám nói hươu nói vượn nữa, Vương Vũ tự mình đi về phía chân núi, lúc này Võ sư kia lại đi theo sau.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây