Nhân cách của đám người Toàn Chân Giáo kia đương nhiên là không cần nghi ngờ gì nữa rồi, cho dù bọn họ không có lý chăng nữa thì cũng phải quấy rối mất ba phần, huống chi họ còn có lý nữa... Có thể đưa tấm khiên cho Vững Như Bàn Thạch mới lạ đấy.
Tuy Vương Vũ thành thật chất phác, nhưng cũng không phải thằng con ngốc của nhà địa chủ, Vô Kỵ đã nói đến mức này rồi, đương nhiên Vương Vũ sẽ không cố chấp bắt bản thân mình phải trả tiền, Vương Vũ cười cười với Vững Như Bàn Thạch, thu tấm khiên lại.
“Á...” Nhìn Vương Vũ thu tấm khiên lại, Vững Như Bàn Thạch vẻ mặt thất vọng nói: “Bây giờ ta không có vũ khí gì cả.”
“Không sao, chúng ta có... Có thể cho ngươi thuê.” Vô Kỵ cười hì hì nói.
Tất cả mọi người: “...”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây