Mục Tử Tiên trước đây cùng lắm cũng chỉ đến được đường ranh giới, đây vẫn là lần đầu tiên bước chân vào thôn Vương Gia, vừa vào thôn Vương Gia, khiến cho Mục Tử Tiên cảm nhận được cái gì gọi là chênh lệch văn hóa.
Thôn Vương Gia từ đầu đến cuối đều là kiến trúc phục cổ, phòng ở cũng không cao, kiến trúc cao nhất chẳng qua lầu cổ bốn tầng ở trung tâm thôn làng, lối kiến trúc còn thuận mắt hơn gấp mấy lần những khu vực thành cổ được xây dựng để thu hút du khách.
Nhất là một đám viện rộng của thôn Vương Gia, khiến Mục Tử Tiên nhìn đến không nói nên lời, phải biết, bây giờ dân số người Hoa lên đến hơn hai tỷ, mặc dù là nơi nông thôn xa xôi nhất, vì để bảo đảm diện tích đất canh tác, cũng phải thu hẹp khu vực cư trú, biến nhà trệt thành nhà tầng, dưới tình huống như vậy, người nhà họ Vương còn có thể giữ lại loại kiến trúc cổ diện tích lớn như vậy, tiền tài có thể thấy được rõ ràng.
Nếu Mục Tử Tiên từ trên nhìn xuống, cô ấy còn có thể kinh ngạc phát hiện, thôn Vương Gia có tổng cộng tám con đường, lấy lầu cổ làm trung tâm, sắp xếp theo hình bát quái, vô cùng thông suốt, có thể xây một thôn làng như vậy, không chỉ có mỗi tiền là vấn đề quan trọng.
Từ khu vực thành phố đến thôn Vương Gia đã là buổi trưa rồi, lúc này trên đường phố cũng không có mấy người, Vương Vũ dẫn theo Mục Tử Tiên rẽ trái rẽ phải đến bảy, tám lần, một đường đi tới trước một viện lớn trong thôn.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây