“Trường Đoản Kiếm? Không biết thứ Ngưu thần đang nói đến có phải là kiếm so le hay không, không ngờ ngươi còn biết dùng vũ khí khó như vậy.” Chopper kinh ngạc thốt lên.
“Ngươi cũng biết kiếm so le?” Vương Vũ còn kinh ngạc hơn cả Chopper, xã hội bây giờ người am hiểu về vũ khí cũng không nhiều hơn người am hiểu về võ công là mấy… Cho dù có là người học võ công thì cũng không thể hiểu biết nhiều về những loại vũ khí ít được ưa chuộng như vậy.
Chopper nói: “Ông nội của ta nói cho ta biết.”
“Hả? Ông nội ngươi biết võ công ư?” Vương Vũ tò mò hỏi, tuy hiện tại giới võ học chỉ có tứ đại thế gia là còn theo kịp dòng chảy của thời đại, nhưng vẫn có một số gia tộc võ thuật từ thời xa xưa còn truyền lại cho con cháu của họ.
“Những người như chúng ta làm sao mà hiểu được mấy thứ này, trước kia ông nội ta từng làm binh khí cho người khác, có điều truyền đến đời cha ta thì chỉ còn có thể làm công cụ cày bừa cho người ta mà thôi, hiện giờ khoa học kỹ thuật lại phát triển như vậy, đến cả công cụ cày bừa ta cũng không làm nổi nữa rồi, chỉ đành chơi cho đã nghiền trong game này.” Chopper cười khổ nói, ánh mắt cậu ta đầy vẻ tiếc nuối.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây