“Ha ha, tên này có bản lĩnh lớn như thế, sao một chút kiến thức phổ thông về trò chơi cũng không có vậy, hắn lại dám đứng ở chỗ lúc nãy ta vừa mới đứng.”
Nhìn thấy Vương Vũ chết, tên thích khách kia cũng lộ ra vẻ mặt ngoài ý muốn, tiếp đó tên thích khách nhặt lên đồ vật của Vương Vũ vừa rơi xuống, sau khi nhìn thấy thuộc tính của món đồ, trên mặt không kìm nén nổi phải lộ ra vẻ vui mừng.
“Con mẹ nó! Chuyện gì xảy ra vậy? Lão Ngưu giết chết thằng cháu trai kia hay sao?” Nhìn thấy phía trước có một luồng ánh sáng trắng bay lên, Minh Đô không nhịn được kêu lên, đồng thời có chút trách cứ Vương Vũ: “Mẹ nó, không phải là đã bảo là phải lưu lại mạng cho tên đó rồi hay sao.”
Vật phẩm nhiệm vụ của đám người Toàn Chân Giáo còn nằm trên tay của tên kia, tên thích khách kia mà chết, thì biết tìm tên này ở đâu để đòi lại đồ.
“Không, không đúng, người chết là lão Ngưu!” Lúc này Vô Kỵ nhìn thấy biểu tượng chân dung của Vương Vũ trong tổ đội chuyển sang màu xám, kinh hãi nói ra.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây