Vương Vũ là người tập võ, thích chiến đấu, càng thích hưởng thụ thú vui trong chiến đấu. Nhưng chiến đấu với loại người thường như Huyết Sắc Chiến Kỳ, cơ bản đều là giết trong nháy mắt, còn nói gì tới thú vui trong chiến đấu nữa. Có thời gian đi đánh đấm đó, còn không bằng đi phụ bản quét BOSS nữa.
“...” Nghe Vương Vũ nói vậy... trái tim Huyết Sắc Chiến Kỳ tan nát cả rồi. Tuy rằng Huyết Sắc Chiến Kỳ không được coi là cao thủ trong nghề, nhưng là lão đại của Liên Minh Huyết Sắc, thực lực Huyết Sắc Chiến Kỳ cũng không kém. Thế nhưng ở trong mắt Vương Vũ, hắn ta lại thành một đơn vị đo lường, như thế là thế nào, con mẹ nó cho một lời giải thích đi.
“Cho nên chúng ta mới không tham gia thứ vô ích đó.” Vô Kỵ nói: “Thi đấu giữa các cao thủ chân chính đều ở giải thi đấu chuyên nghiệp, còn vòng loại thi đấu quý này thì phải có điểm tích lũy mới có thể vào vòng trong, mà đánh điểm tích lũy lại lãng phí thời gian. Chúng ta không có công hội lớn cấp trang bị, thời gian lãng phí như vậy chả có tác dụng mẹ gì, trừ phi ngươi tham gia chiến đội của bọn họ.”
“Chúng ta luôn luôn hoan nghênh.” Huyết Sắc Chiến Kỳ nghe xong lời Vô Kỵ... một lần nữa khôi phục tinh thần.
“Vậy càng không thú vị...” Một câu của Vương Vũ lập tức dập tắt toàn bộ nhiệt tình của Huyết Sắc Chiến Kỳ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây