Vương Vũ là một người biết nhớ ơn, xô vàng đầu tiên của hắn là cùng kiếm với mấy người trong đám Toàn Chân Giáo, rồi cũng chính trong lúc Vương Vũ gặp khó khăn nhất, mấy người đó lại giúp đỡ Vương Vũ vượt qua khoảng thời gian trên, từ đó có thể thấy, tuy tính cách của đám người Toàn Chân Giáo này hơi ác liệt, nhưng họ đối xử với bạn bè lại rất chân thành thẳng thắn.
Lúc đầu khi Quyền Ngự Thiên Hạ tới tìm Vương Vũ, đám Toàn Chân Giáo không đứng đắn kia hiếm khi nào lại nghiêm túc như vậy, họ muốn không làm lỡ dở sự nghiệp của Vương Vũ, một lòng suy tính đường lui cho hắn, chỉ có điều Vương Vũ không muốn bỏ lại những người bạn này sau lưng, chơi game mà không chơi cùng bạn bè thì đâu còn ý nghĩa gì.
“Nhưng người ta là chiến đội chuyên nghiệp đó…” Mục Tử Tiên nói với vẻ hơi nuối tiếc.
Vương Vũ cười mỉm nói: “Tuy đều là kiếm tiền, nhưng bị người khác chi phối bằng tiền thì không còn gì là vui cả.”
Cho dù hiện giờ Vương Vũ là một game thủ chuyên nghiệp, nhưng thời gian của hắn vẫn rất tự do, bạn bè cũng đều là những người chân thành, nhưng một khi coi trò chơi là công việc, ý nghĩa sẽ khác đi hoàn toàn.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây